Cách tiếp cận vấn đề ở trường kinh tế cũng khác so với kỹ thuật. Xưa học kỹ thuật, làm bài tập lớn, nghiên cứu sách vở, công thức, trích dẫn tài liệu, tìm kiếm bài mẫu, làm theo đúng quy chuẩn kết quả chính xác càng cao càng tốt. Nhưng qua học kinh tế, bài tập lớn và bài tiếp cận, tự tìm hiểu thực tế, tự giả định môi trường biến số, tự biện luận kết quả, không có đúng sai. Khả năng tổng hợp thông tin ở nhiều khía cạnh, trình bày và thuyết trình lại được ưu tiên chấm điểm rất cao.
Điều này có thể ứng dụng rất tốt trong công việc, dù là công việc kỹ thuật hay kinh tế. Kỹ năng nhìn nhận vấn đề một cách tổng quan, phân tích cách hướng giải quyết, lựa chọn phương án khả thi. Kỹ năng làm việc nhóm, phân chia điều phối, chuyển giao công việc. Khi gặp vấn đề bề tắc, gấp deadline thì biết cách kiềm chế cảm xúc, phân loại công việc mục tiêu, xử lý tình huống. Những kỹ năng này thì lại đặc biệt thiếu ở dân thuần kỹ thuật. Mà không phải dân kỹ thuật nào cũng có cơ hội biết đến để học tập, rèn luyện nó như một thói quen sinh hoạt hằng ngày.

Gặp gỡ bạn mới, giao tiếp nhiều người ở nhiều lĩnh vực khác nhau
Bản chất của dân kỹ thuật là khô khan, giao tiếp với anh em bạn bè cùng ngành, cùng lứa thì chém gió thét ra lửa, nhưng gặp người ngoài nghề, gặp cấp trên, lớn tuổi là im như thóc. Hễ mở miệng câu nào là bị hớ, bị quê câu đó.
Sau khi ra trường, anh em bạn bè mỗi người một nghề, một nghiệp, thằng bám lại thành phố đi làm, thằng làm khu này, thằng làm khu kia, thằng về quê, thằng tự mở riêng lập nghiệp. Rồi thằng có gia đình, thằng bận trăm công nghìn việc. Muốn tìm được lại cảm giác ngồi với nhau chém gió chuyện trên trời dưới biển, không ngại ngần câu chữ thì một năm chỉ đếm được đôi ba dịp.
Thế nên, đi học văn bằng hai, chưa biết chuyện con chữ thế nào, nhưng chắc chắn được quen thêm nhiều bạn bè mới để giao lưu. Bạn bè Kỹ thuật có, kinh tế có, Luật có, Nông nghiệp có. Câu chuyện cũng rộng ra, cũng có chia sẻ, có tâm sự, có quá khứ, có mục tiêu, hoài bão tương lai. Rồi lại câu chuyện ấy đem kể với anh em thân cũ, lấy đó là tấm gương trong cuộc sống, để kết nối. Có cơ hội sẽ gặp gỡ, hợp tác.
Một nơi đáng để lưu giữ, một kỷ niệm cho sau này nhắc lại
Bất kể nơi nào mà ta gắn bó một thời gian thì sau này nơi đó đều đẹp, đẹp trong một phần ký ức của ta. Quê ta đẹp, BKA đẹp, Hà nội đẹp, tuổi trẻ đẹp, NEU cũng đẹp. Hy vọng thời gian tới vẫn gắn bó với NEU để học tập, tận hưởng cái đẹp của tri thức, tuổi trẻ và một phần đã, đang, sẽ là kỹ ức của đời mình.

Học kinh tế cũng được, học kỹ thuật cũng được. Đi học đều cũng được, không đều cũng được. Học lấy bằng cấp cũng được, học lấy bạn bè cũng được. Học giết thời gian, hết tuổi trẻ cũng được. Học sao để mình được mở mang kiến thức, để cảm thấy mình không bỏ phí thời gian, của cải đầu tư. Để mình ứng dụng được những điều học vào công việc, cuộc sống thường nhật của mình. Để mình vận dụng khéo léo nguồn lực hữu hạn của mình sản xuất đáp ứng nhu cầu vô hạn của chính mình và xã hội. Chỉ cần thế là đi học được rồi.
Rồi tóm lại là: Người ấy của mình học, thì mình cũng học !